Connect with us

Hi, what are you looking for?

Mùa Chay

CON THIÊN CHÚA TỎ MÌNH | Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật II Mùa Chay, Năm A

TMĐP- Chạm vào ba môn đệ được lên núi chiêm ngưỡng Chúa biến hình, Đức Giêsu cũng chạm vào mỗi người chúng ta và bảo: “Chỗi dậy đi, đừng sợ!” trong mùa chay trở về với Ngài và trên hành trình đi theo Ngài loan báo Tin Mừng cứu độ. 

Mùa chay nói riêng, và cuộc đời đi theo Đức Giêsu nói chung là con đường  Vượt Qua: vượt qua những nghi nan, sợ hãi, những  yếu đuối, lỗi lầm, những chán nản, thất vọng, những buông xuôi, gục ngã, những thử thách bên trong, và thách đố bên ngoài để đạt đến ngày phục sinh được cứu độ.

Các môn đệ của Đức Giêsu đều trải qua những kinh nghiệm vượt qua rất cam go khi đi theo Đức Giêsu, đến nỗi “nhiều môn đê rút lui, không còn đi theo Người nữa” (Ga 6,66) như Tin Mừng Gioan kể lại, khi các ông nghe chướng tai lời giảng dạy của Thầy mình: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết” (Ga 6,54).

Sở dĩ các môn đệ  chưa dám liều lĩnh “từ  bỏ mình, vác thập giá mình mà đi theo Đức Giêsu” (x. Mt 16,24) như đòi hỏi của Ngài, vì niềm tin vào  Đức Giêsu là Con Thiên Chúa, Đấng được sai đến thế gian để cứu thế gian  của các ông  chưa đủ lớn. Vì thế, Đức Giêsu đã “đem các ông Phêrô, Giacôbê và Gioan là em ông Giacôbê đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mặt các ông” (Mt 17, 1-2). Ngài làm thế là để các ông tin Ngài là Con Thiên Chúa.

Như chúng ta biết, núi cao trong Cựu Ước là núi của Thiên Chúa, nơi Thiên Chúa gặp gỡ con người, như trên núi Sinai, Thiên Chúa Giavê đã gặp Môsê và ban Lề Luật cho dân Ngài.

Khi biến đổi hình dạng trước mặt ba môn đê, Đức Giêsu tỏ cho các ông thiên tính của Ngài, để các ông tin Ngài là Thiên Chúa, qua “dung nhan chói lọi như mặt trời, y phục trắng tinh như ánh sáng”, lại có hai nhân vật quan trọng của Cựu Ước là Môsê và Êlia có mặt đàm đạo với Ngài (x. Mt 17, 2-3).

Trước vinh quang của Thiên Chúa, ba môn đệ đã có sáng kiến và đề nghị ngay với Đức Giêsu một giải pháp tốt ưu, đó là “Thầy trò không xuống núi nữa , nhưng định cư vĩnh viễn ở nơi này, vì “chúng con ở lại đây thật qúa tuyệt!” (Mt 17,4), và lập tức Phêrô mau mắn xung phong dựng ba lều: một cho Đức Giêsu, một cho ông Môsê, một cho ông Êlia.

Giải pháp tức thời của ba môn đệ là chọn lựa quen thuộc của con người, vì không ai muốn vất vả, khó nhọc, cũng không ai chịu đổ mồ hôi máu, như hầu hết các ông đã chau mày khó chịu, không muốn nghe Đức Giêsu loan báo về cuộc thương khó và tử nạn Ngài sắp phải chịu ở Giêrusalem, hoặc như Phêrô đã không ngần ngại lên tiếng can gián Thầy mình: “Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy!” (Mt 16,22).

Không muốn xuống núi hôm ấy, ba môn đệ đã tưởng rằng theo Chúa là sẽ đi thẳng vào vinh quang phục sinh, mà không cần phải đi qua đau khổ của Thánh Giá, cũng như lầm tưởng đã thấy thiên tính huy hoàng, chói lọi của Thầy rồi, thì chẳng ngại gì mà không quên đi mầu nhiệm làm người của Thầy.

Đứng trước nỗi kinh hoàng, sợ hãi của ba môn đệ, sau khi các ông nghe tiếng phán từ đám mây sáng ngời bao phủ các ông: “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe lời Người”, Đức Giêsu đã lại gần, chạm vào các ông và bảo: “Chỗi dậy đi, đừng sợ!” (Mt 17,7).

Chạm vào các ông để các ông đừng sợ những bước chân ngày mai, dù là những bước chân do dự, run rẩy, lỡ nhịp giữa cuộc sống nhiều rủi ro, đe dọa; chạm vào các ông để các ông đừng sợ, nhưng “dựa vào sức mạnh của Thiên Chúa” và  chấp nhận “đồng lao cộng khổ”để loan báo Tin Mừng (x. 2 Tm 1,8); chạm vào các ông để nâng các ông dậy từ những yếu đuối,  “vì Thiên Chúa đã chẳng ban cho chúng ta một thần khí làm cho chúng ta trở nên nhút nhát, nhưng là một Thần Khí khiến chúng ta được đầy sức mạnh, tình thương, và biết tự chủ” (2 Tm 1,7); chạm vào các ông để đánh thức các ông tỉnh dậy từ bóng tối u mê, vì vinh quang Thiên Chúa của Ngài đã được biểu lộ; và sau cùng,  chạm vào các ông để các ông được chỗi dậy với Ngài từ cõi chết, vì chính Ngài đã “tiêu diệt thần chết mà làm sáng tỏ phúc trường sinh bất tử” cho hết những ai tin Ngài là “Con yêu dấu của Chúa Cha”, và là  Đấng Cứu Độ tràn đầy ân sủng (x. 2 Tm 1,9).

Chạm vào ba môn đệ được lên núi chiêm ngưỡng Chúa biến hình, Đức Giêsu cũng chạm vào mỗi người chúng ta và bảo: “Chỗi dậy đi, đừng sợ!” trong mùa chay trở về với Ngài và trên hành trình đi theo Ngài loan báo Tin Mừng cứu độ.

Jorathe Nắng Tím

 

 

Bài viết liên quan

Cảm thức

TMĐP- Hình ảnh Mẹ Việt Nam, cũng là hình ảnh người phụ nữ một đời chỉ biết hết mình, hết tình Hy Sinh: hy...

Mùa Phục Sinh

TMĐP- Xin cho chúng con “biết đặt niềm tin và hy vọng vào Chúa” trên mọi nẻo đường, vì bất cứ ở đâu, và...

Giáo hội

TMĐP- Chiến thuật “Đánh lận con đen”. Vừa ở trong, vừa ở ngoài, nghĩa là tuyên bố ở trong Hội Thánh, nhưng không tuân...

Cảm thức

TMĐP- Mùa lễ tình nhân, chắc chắn những ai yêu nhau sẽ có quà cho nhau. Nhưng món quà quý giá nhất đó là...