TMĐP- Con xin Chúa ngự đến, chiếm lấy trái tim con, như đã đến nhà ông Dakêu và chiếm trọn trái tim khao khát biết Chúa của ông để con không phải chết đời đời, vì Chúa là “Đấng yêu sự sống và xử khoan dung với hết mọi loài, vì mọi loài đều là của Chúa “(Kn 11,26).
Câu chuyện Đức Giêsu đi ngang qua thành Giêrikhô bất ngờ nhìn lên và thấy một người có dáng nhỏ thó ngồi trên cây sung chăm chú nhìn mình, Ngài tự ý ngỏ lời: “‘Này ông Dakêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!’ Ông vội vàng tụt xuống và mừng rỡ đón rước Người”(Lc 19,5-6).
Kết quả của cuộc gặp gỡ kỳ lạ này là ông trưởn ban thu thuế khét tiếng tham nhũng, hối lộ quyết định “phân nửa tài sản của tôi, tôi cho người nghèo; và nếu tôi đã chiếm đọat của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn”(Lc 19, 8). Phần Đức Giêsu, Ngài nói về ông ta rằng: “Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Ápraham. Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất”(Lc 19, 9-10).
Thực ra, cốt lõi của cuộc găp gỡ giữa Đức Giêsu và Dakêu chính là gặp gỡ giữa một một con người khao khát muốn biết Đức Giêsu là ai và Đức Giêsu, Thiên Chúa cứu độ tìm đến với con người đang khao khát đi tìm Ngài.
Trước hết, nền tảng của cuộc gặp gỡ là Dakêu muốn biết Đức Giêsu: “Ông ta tìm cách để xem cho biết Đức Giêsu là ai, nhưng không được, vì dân chúng thì đông, mà ông ta lại lùn”(Lc 19,3), nên mới phải “chạy tới phía trước, leo lên một cây sung để xem Đức Giêsu”(Lc 19,4).
Khát khao được biết Đức Giêsu và trèo lên cây sung để được xem thấy Ngài là khởi điểm của lòng tin vừa nhen nhúm trong ông. Ông muốn biết Ngài là ai, và tìm mọi cách để nhìn thấy Ngài. Đây là khởi điểm quan trọng và nền tảng của mọi gặp gỡ giữa Đức Giêsu và bất cứ môn đệ nào của Ngài, vì không muốn biết Ngài là ai, và không cố gắng tìm gặp Ngài, không ai có thể đi vào tương quan với Ngài.
Trước khao khát biết Ngài và nỗ lực đươc xem thấy Ngài, Đức Giêsu không phụ lòng người có lòng tin vừa nhen nhúm, nhưng tự mình đến với người ấy ngay nơi người ấy ở, giữa hoàn cảnh người ấy đang sống, và trong tình trạng trăm phần trăm thật, không giấu diếm, che đậy của họ, như Ngài đã tự ý đứng lại ngước lên nhìn Dakêu đang háo hức nhìn Ngài trên cây sung, và xin ông cho Ngài về nhà một cách dứt khoát, quả quyết: “Hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!”. Lời này không còn là một đề nghị, mà là lệnh truyền, vì chính Ngài cũng đang nôn nao muốn gặp người khao khát biết Ngài; muốn ban lại ơn nghĩa tử của Thiên Chúa, và vinh dự làm con cháu tổ phụ Ápraham cho người đã làm mất muốn tìm lại; muốn ban ơn cứu độ tràn trề không chỉ cho cá nhân họ mà còn cho cả gia đình, gia quyến họ, vì Ngài là Thiên Chúa nôn nóng đi tìm và cứu những gì đã mất.
Vì thế, chỉ cần con người khao khát được biết Ngài và thể hiện khao khát ấy bằng lên đường đi tìm xem Ngài, như Dakêu đã muốn bết Ngài là ai và trèo lên cây sung để được xem thấy Ngài, thì Ngài lập tức ngước nhìn, lên tiếng, đưa tay mời gọi chúng ta găp gỡ, đi vào tương quan nghiã thiết với Ngài.
Bài đọc một là những lời vô cùng an ủi dành cho chúng ta, những con người yếu đuối luôn cần lòng thương xót của Thiên Chúa, như Dakêu biết mình tội lỗi đã hớn hở vui mừng đón tiếp Chúa vào nhà mình để được tình thương Ngài canh tân, đổi mới: “Chúa yêu thương mọi loài hiện hữu, không ghê tởm bất cứ loài nào Chúa đã làm ra, vì gỉa như Chúa ghét loài nào, thì Ngài đã chẳng dựng nên. Nếu như Ngài không muốn, làm sao một vật tồn tại nổi? Nếu như Ngài không cho hiện hữu, làm sao nó có thể được duy trì? (Kn 11, 24-25).
Vâng, lạy Chúa, “vì Chúa xót thương hết mọi người, vì Chúa làm được hết mọi sự, vì Chúa làm ngơ, không nhìn đến tội lỗi của ai để họ còn ăn năn hối cải”, (Kn 11,23) nên con dám xin Chúa ngự đến nhà con hôm nay, chiếm lấy trái tim con ngay lúc này như đã đến nhà ông Dakêu và chiếm trọn trái tim khao khát biết Chúa của ông để con không phải chết đời đời, vì Chúa là “Đấng yêu sự sống và xử khoan dung với hết mọi loài, vì mọi loài đều là của Chúa “(Kn 11,26).
Jorathe Nắng Tím