Connect with us

Hi, what are you looking for?

Mùa Thường Niên

ĐỨC GIÊSU, THIÊN CHÚA CỦA LÒNG THƯƠNG XÓT | Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật XXIV Thường Niên, Năm C

TMĐP- Lòng Thương Xót của Thiên Chúa chính là đường đưa chúng ta, những tội nhân đáng thương trở về.

Tin Mừng các chúa nhật vừa qua cho chúng ta cảm giác sợ sệt với chút nao núng trước những đòi hỏi rất gay gắt và đường về Nước Trời là con đường chông gai, khó khăn, vất vả với cửa rất hẹp, khó vào.

Thực vậy, để trở thành môn đệ Đức Giêsu, chúng ta phải từ bỏ rất nhiều, và hầu như phải cắt đứt tất cả, từ liên hệ huyết thống đến của cải vật chất, kho tàng tinh thần; và để vào được Nước Trời, hành trang phải gọn nhẹ, không cồng kềnh Danh Lợi Thú, không lỉnh kỉnh những ích kỷ, tham vọng, thủ đọan, mưu đồ

Nhưng nếu khó như thế, thì ai sẽ được cứu độ? Nhiêu khê như vậy, hỏi mấy người sẽ được nhận vào Nước Trời?

Tin Mừng chúa nhật hôm nay cho chúng ta câu trả lời của chính Đức Giêsu qua ba dụ ngôn về lòng thương xót của Thiên Chúa (x. Lc 15,4-32).

Cả ba dụ ngôn đều vẽ lên dung mạo của một “Thiên Chúa  giàu lòng thương xót, chậm bất bình và rất đỗi khoan dung” (Xh 34,6), một Thiên Chúa yêu thương từng con người, và bằng mọi gía không để con người ấy bị mất đi, như người chăn chiên kia có một trăm con chiên mà bị mất một con đã “để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất” (Lc 15, 4-5) ; hoặc như người phụ nữ kia “có mười đồng quan, mà chẳng may đánh mất một đồng”  đã “thắp đèn, rồi quét nhà, moi móc tìm cho kỳ được” (Lc 15, 8-9); và  như người cha có đứa con thứ, sau khi đòi cha chia gia tài, đã bỏ nhà đi hoang, ăn chơi, phung phí hết tài sản của mình đến nỗi lâm vào cảnh thiếu thốn cùng cực, thân tàn ma dại ở phương xa. Nhưng khi trở về, người cha nhân hậu vẫn hết lòng yêu thương, và rộng lượng tha thứ tất cả lỗi lầm, mà không để con kịp thốt lên lời xin lỗi, thú tội, vì yêu con vô cùng và đến cùng. Ôm chầm lấy con mà hôn lấy hôn để ngay đầu ngõ, nơi ông  đứng ngóng bóng con từ nhiều năm qua, ai cũng thấy giòng lệ vui mừng chảy dài trên khóe mắt, và giọng run run xúc động: Hãy đến chung vui với tôi, “vì con tôi đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy” (Lc 15, 24).

Không chỉ chân dung của Thiên Chúa vô cùng nhân hậu, bao dung nơi Đức Giêsu được vẽ lên, mà cả thân phận tội nhân được thương xót  là chúng ta cũng được Tin Mừng cực tả: là con chiên đi lạc được mục tử hớt hải, lặn lội đi tìm cho kỳ được, và khi tìm thấy, “người ấy mừng rỡ vác lên vai” (Lc 15,5); là đồng quan bị mất và được tìm thấy trong niềm vui khôn tả của người phụ nữ, vì « khi tìm được rồi, bà ấy mời bạn bè, hàng xóm lại và nói: “Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được đồng quan tôi đã đánh mất” (Lc 15, 9); là người con hoang đàng trở về khi không còn gì và cách nào để sống sót, người cha nhân hậu đã không một lời trách móc, nhưng “chạnh lòng thương”, âu yếm “ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để”, đồng thời trả lại cho anh mọi quyền của con cái trong nhà và mở tiệc ăn mừng (x. Lc 15, 20-24).

Tóm lại, chúng ta được sinh ra để được Thiên Chúa yêu thương, cứu độ, vì Đức Giêsu, dung mạo đích thực của Thiên Chúa giầu lòng thương xót đến trong thế gian “không phải để luận phạt thế gian  nhưng để cứu sống thế gian” (Ga 12,47), như chính Ngài đã trả lời những người Pharisêu: “Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi” (Mt 9, 13) khi họ mắng vốn các môn đệ của Ngài: “Sao Thầy các anh lại ăn uống với bọn thu thuế, và quân tội lỗi như vậy?” (Mt 9, 11).

Thực vậy dòng dã lịch sử cứu độ, Thiên Chúa luôn tỏ lòng thương xót trên dân Ngài, như  Môsê đã nài xin Chúa tha thứ cho dân khi dân “đúc một con bê, rồi sụp xuống lậy nó, tế nó và nói: “Hỡi Ítraen, đây là thần của ngươi đã đưa ngươi lên từ đất Ai Cập” và “Đức Chúa đã thương, không giáng phạt dân Người như Người đã đe” (Xh 32,8.14), và mãi mãi “từ đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người” (Lc 1,50) như Đức Maria đã cất lời tán tụng.

Vâng, Lòng Thương Xót của Thiên Chúa chính là đường đưa chúng ta, những tội nhân đáng thương trở về. Với Đức Giêsu, chúng ta tìm được Đường Về nhà Cha trên trời, ở đó toàn thể triều thần thiên quốc sẽ hân hoan vui mừng, vì người tội lỗi là chúng ta ăn năn sám hối và được cứu sống.

Cùng với thánh Phaolô, chúng ta vui mừng tạ ơn Chúa và đồng thanh tuyên xưng: “Đức Kitô Giêsu đã đến thế gian, để cứu những người tội lỗi. Sở dĩ tôi được thương xót, là vì Đức Giêsu Kitô muốn tỏ bầy tất cả lòng đại lượng của Người nơi tôi… ” (1Tm 15.16).

Jorathe Nắng Tím

 

Bài viết liên quan

Cảm thức

TMĐP- Hình ảnh Mẹ Việt Nam, cũng là hình ảnh người phụ nữ một đời chỉ biết hết mình, hết tình Hy Sinh: hy...

Mùa Phục Sinh

TMĐP- Xin cho chúng con “biết đặt niềm tin và hy vọng vào Chúa” trên mọi nẻo đường, vì bất cứ ở đâu, và...

Giáo hội

TMĐP- Chiến thuật “Đánh lận con đen”. Vừa ở trong, vừa ở ngoài, nghĩa là tuyên bố ở trong Hội Thánh, nhưng không tuân...

Cảm thức

TMĐP- Mùa lễ tình nhân, chắc chắn những ai yêu nhau sẽ có quà cho nhau. Nhưng món quà quý giá nhất đó là...