Connect with us

Hi, what are you looking for?

Mùa Phục Sinh

NỀN TẢNG VÀ NGUỒN SỐNG CỦA GIÁO HỘI LÀ ĐỨC GIÊSU PHỤC SINH | Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật V Phục Sinh, Năm B

TMĐP- Các bài đọc phụng vụ của chúa nhật này xoay quanh Đức Giêsu phục sinh là nền tảng và nguồn sống của Giáo Hội.

Bài đọc thứ nhất kể lại cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa Phêrô và Saolô, tức Phaolô sau thời gian dài hai bên cùng rao giảng Đức Giêsu đã chết và sống lại, nhưng giữa họ còn nhiều lấn cấn, bất đồng, đặc biệt về vấn đề cắt bì. Sách Công Vụ Tông Đồ ghi rõ: “Khi tới Giêrusalem, ông Saolô tìm cách nhập đoàn với các môn đệ. Nhưng mọi người vẫn còn sợ ông, vì họ không tin ông là một môn đệ” (Cv 9,26).

Họ sợ Phaolô vì nhiều lý do, trong đó có lý do ông đã bắt bớ, giam cầm những người đi theo Đức Giêsu, mà nay lại quay đầu tự nhận mình là môn đệ Đức Giêsu và hăng say rao giảng Đức Giêsu đã chết và  sống lại cho dân ngoại. Cũng vì sợ, các tông đồ, nhất là tông đồ trưởng Phêrô đã rất dè dặt, nghi ngờ và không muốn gặp Phaolô.

Nhưng khi được Banaba đứng ra bảo lãnh với Nhóm Các Tông Đồ bằng kể lại chuyện Saolô đã được nghe tiếng phán dạy của  Đức Giêsu phục sinh trên đường đi Đamát bắt ngưuời có đạo, nhất là việc Saolô đã mạnh dạn rao giảng Đức Giêsu phục sinh ở Đamát thì hai bên không còn nghi ngại nhau, nhưng cùng đi với nhau trên đường Hiệp Hành, như tác giả Công Vụ Tông Đồ khẳng định: “Từ đó, ông Saolô cùng với các Tông Đồ đi lại hoạt động tại Giêrusalem” (Cv 9, 28), và cùng chia sẻ với các Tông Đồ số phận bị người Do Thái lên án, tảy chay, tìm giết (x. Cv 9,29).

Quả thực, Đức Giêsu phục sinh đã liên kết, tập họp tất cả các môn đệ của Ngài, vì sự sống lại của Ngài là nền tảng đức tin của họ, những người trước đó đã sợ hãi bỏ Ngài mà trốn đi, những người khi thấy Thầy bị bắt và đem đi đóng đinh đã tan đàn xẻ nghé, tháo chạy để bảo toàn mạng sống, như hai môn đệ  trên đường rời Giêrusalem trở về quê làng là Emmau khi Thầy đã thực sự chết trên thập giá và an táng trong mồ, đã vội vã” quay  trở lại Giêrusalem gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp ở đó.

Là nền tảng của đức tin, trên đó Giáo Hội được thiết lập, nên đã là môn đệ, là Kitô hữu, người ta không thể không đặt đời sống đức tin của mình trên Đức Giêsu phục sinh, không thể không gặp gỡ những anh em môn đệ khác, Kitô hữu khác trên nền tảng Đức Giêsu phục sinh này, vì  Đức Giêsu phục sinh đã liên kết, hiệp nhất họ, như  Nhóm Tông Đồ được Đức Giêsu đích thân tuyển chọn đã gắn kết với Phaolô, Tông Đồ dân ngoại, người chưa hề gặp Đức Giêsu bao giờ, lại  bách hại Giáo Hội của Ngài, nhưng khi được  nghe tiếng phán dạy của “Đấng đã chết trên thập giá và sống lại”, đã tin và  trọn vẹn thuộc về Ngài.

Nhưng Đức Giêsu phục sinh không chỉ là Nền Tảng đức tin, mà còn là Nguồn Sống của Giáo Hội. Hình ảnh Cây Nho ban sức sống cho cành nho, và tâm sự tha thiết ân tình của Đức Giêsu: “Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em””, vì “Thầy là Cây Nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho”. “Nếu anh em ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì, anh em cứ xin, anh em sẽ được như ý. Điều làm Chúa Cha được tôn vinh là: Anh em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy” (Ga 13,1.4.7-8)  thôi thúc chúng ta  thực hiện giới luật Yêu Thương của Đức Giêsu là  “ở lại trong tình thương của Chúa và yêu thương anh em như Chúa đã yêu thương” (x. Ga 15,9.12).

Như thế, Nguồn Sống Đức Giêsu phục sinh ban cho Giáo Hội  là  Tình Yêu. Tình yêu làm cho Dân Chúa được “sống và sống dồi dào” (Ga 10,10) ; chính tình yêu của Đức Giêsu sống lại  ban cho Hội Thánh ơn Bình An phục sinh, là bình an mà chỉ một mình Đức Giêsu mới ban được, nên dù có gian truân, thử thách đến đâu, dù vất vả, nhọc nhằn, khốn khó cỡ nào, Bình An của Đức Giêsu phục sinh vẫn luôn  ở  với Giáo Hội để nâng đỡ Giáo Hội và làm cho Giáo Hội ngày càng trở nên xứng đáng, nhờ  được  “Người thánh hoá và thanh tẩy bằng nước và lời hằng sống, để trước mặt Ngài có  một Hội Thánh  xinh đẹp lộng lẫy, không tỳ ố, không vết nhăn hoặc bất cứ một khuyết điểm nào, nhưng thánh thiện và tinh tuyền” (Ep 5, 26-27).

Thánh Gioan Tông Đồ cũng quả quyết điều này khi viết: “Đây là điều răn của Người: chúng ta phải tin vào danh Đức Giêsu Kitô, Con của Người, và phải yêu thương nhau theo điều răn Người đã ban cho chúng ta” (1 Ga 3,23).

Tin vào danh Đức Giêsu Kitô là gặp gỡ, đoàn tụ trên Nền Tảng Đức Tin khi tuyên xưng “Đức Giêsu đã chết và đã sống lại. Ngài là Đấng Cứu Độ chúng ta”. Trên Nền Tảng Đức Tin ấy, chúng ta được ở lại trong  tình yêu của  Đức Giêsu phục sinh, và trong Ngài, chúng ta yêu nhau như Ngài đã yêu chúng ta đến hiến dâng mạng sống mình để  tất cả chúng ta, là đoàn chiên của Ngài được “sống và sống dồi dào”.

Jorathe Nắng Tím 

 

Bài viết liên quan

Mùa Phục Sinh

TMĐP- Xin cho chúng con “biết đặt niềm tin và hy vọng vào Chúa” trên mọi nẻo đường, vì bất cứ ở đâu, và...

Cảm thức

TMĐP- Hình ảnh Mẹ Việt Nam, cũng là hình ảnh người phụ nữ một đời chỉ biết hết mình, hết tình Hy Sinh: hy...

Giáo hội

TMĐP- Bài viết sẽ giúp quý Bạn cũng nhận ra sự khác biệt giữa danh hiệu “Mẹ Đức Giêsu Thiên Chúa làm người” theo...

Giáo hội

TMĐP- Chiến thuật “Đánh lận con đen”. Vừa ở trong, vừa ở ngoài, nghĩa là tuyên bố ở trong Hội Thánh, nhưng không tuân...