TMĐP- Chúng ta cầu xin Chúa trong thánh lễ đầu năm ơn bình an cho mọi người.
Nhà thờ không còn chỗ, và nhiều người phải đứng bên ngoài, vì hôm nay là ngày đầu năm, mọi người đến dâng thánh lễ minh niên để tạ ơn và cầu xin bình an, may lành cho năm mới.
Chắc chắn ai cũng có những điều phải xin với Chúa, phải cầu với Đức Mẹ cho năm mới, vì chẳng ai không cần Chúa, bởi có ai tự mình làm được hết mọi sự cần thiết cho mình và mình muốn đâu.
Trong thánh lễ minh niên, bên cạnh những nỗi niềm thầm kín, những tâm tình yêu mến, biết ơn dâng lên Chúa, ai nấy còn có những nhu cầu đủ loại từ nhu cầu tinh thần, thiêng liêng, đến nhu cầu thân xác, vật chất; những nhu cầu của bản thân và nhu cầu của gia đình, làng nước, dòng tộc; nhu cầu của giáo xứ đến nhu cầu của giáo phận, Giáo Hội toàn cầu … Rất nhiều và rất nhiều nhu cầu chúng ta muốn; rất lớn và đôi khi qúa lớn những nhu cầu chúng ta mơ ước được Chúa ban cho trong năm mới.
Chúng ta hoàn toàn có lý khi thân thưa với Chúa những nhu cầu nhỏ to, lớn bé, xa gần của mình, vì Chúa muốn thế. Bằng chứng là Đức Giêsu đã khuyến khích chúng ta cầu xin: “Anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ thì cửa sẽ mở ra. Vì hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì sẽ thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở ra cho”(Mt 7,7-8), bởi “Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó”(Mt 6, 32), và Ngài còn cho chúng ta biết người cha Thiên Chúa ấy rất nhân hậu và quảng đại, khi quả quyết: “Có người nào trong anh em, khi con mình xin cái bánh, mà lại cho nó hòn đá ? Hoặc nó xin con cá, mà lại cho nó con rắn? Vậy, nếu anh em là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình những của tốt lành, phương chi Cha anh em, Đấng ngự trên trời, lại không ban những của tốt lành cho những kẻ kêu xin Người sao?”(Mt 7,9-11).
Nhưng cũng chính vì có qúa nhiều nhu cầu luôn được xem là cấp bách, khẩn trương mà khi cầu xin, chúng ta thường quên một điều quan trọng, đó là ý muốn của Thiên Chúa. Quên bẵng ý muốn của Thiên Chúa, vì thực sự chúng ta rối trí, khi rơi vào hoàn cảnh quẫn bách, bế tắc, cùng đường; quên khuấy Chúa mới là Đấng ban ơn, nên ít nhất cũng phải đợi ý Ngài, khi chúng ta nóng lòng muốn thực hiện gấp rút kế họach, chương trình đã được đề ra, soạn sẵn của mình; nhất là quên hẳn Chúa là Cha nhân nhậu và quan phòng, khi chúng ta ảo tưởng về thế giá, khả năng, cũng như sự thánh thiện của mình, để tự cho mình cái quyền làm áp lực trên Thiên Chúa, dù áp lực đó chỉ là áp lực tình cảm, đạo đức.
Tin Mừng cho chúng ta làm quen với nhiều người đã cầu xin, và họ đã được toại nguyện. Hầu hết họ đều nài xin lòng thương xót Chúa khi cất chung một lời kinh: “Lạy Chúa Giêsu, xin thương xót con!”. Nhưng bên cạnh những người này, chúng ta được Tin Mừng giới thiệu một người khác. Người này khác lắm, vì đã không cầu xin bằng lời kinh “XinChúa thương xót!”quen thuộc, nhưng đã bắt đầu bằng: “Nếu Ngài muốn”. Thánh Máccô kể về người ấy như sau:
“Có người phong hủi đến gặp Đức Giêsu, anh ta quỳ xuống van xin rằng: “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch. Người chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh và bảo: “Tôi muốn, anh sạch đi!” Lập tức, chứng phong hủi biến khỏi anh, và anh được sạch”(Mc 1,40-41).
Khác với nhiều người trong chúng ta, người phong hủi đã cầu xin với đức tin tinh ròng, khi bình an tín thác vào giờ của Thiên Chúa muốn, vào thời điểm Thiên Chúa quyết định, mà không yêu sách đến độ bắt ép Thiên Chúa phải thực hiện ngay điều anh xin, dù đó là điều anh hằng mơ ước và muốn, khi thưa với Đức Giêsu: “Nếu Ngài muốn”, bởi đức tin phải đặt nền tảng trên ý muốn của Thiên Chúa, như Đức Giêsu đã dậy các tông đồ cầu nguyện: “Xin cho Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”(Mt 6,10). Nói cách khác, dấu chỉ của một đức tin tinh ròng là đặt Ý Muốn của Thiên Chúa trên hết mọi sự, và ngoan ngùy thuận theo Thánh Ý.
Khác với phần đông chúng ta, người phong hủi đã cầu nguyện với tình yêu kiên nhẫn khi tin tưởng tuyệt đối vào lòng nhân hậu, tốt lành của người Cha Thiên Chúa, bằng thân thưa với niềm hy vọng : “Nếu Ngài muốn”.
Khác với thái độ của chúng ta, người phong hủi đã nài xin Chúa với lòng khiêm tốn thẳm sâu trước Thiên Chúa toàn năng, Đấng làm được mọi sự, và có quyền trên mọi loài, khi tuyên xưng niềm tin của mình : “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch”.
Khác với chúng ta, người phong hủi đã không đặt Thiên Chúa trước điều anh muốn, nhưng khiêm hạ đặt mình trước điều Thiên Chúa muốn; không yêu sách, ra điều kiện, mặc cả, trả giá, thương lượng: “Nếu Chúa ban cho con điều con muốn, con sẽ thực hiện điều Chúa muốn”, nhưng hoàn toàn đón nhận ý muốn của Thiên Chúa với lòng tin yêu, phó thác. Anh đã không như chúng ta đảo ngược, đánh tráo hai ý muốn: ý muốn của Thiên Chúa và ý muốn của con người.
Khác với chúng ta, người phong hủi đã không lập trình sẵn ý muốn của mình và yêu cầu Chúa chứng nhận, thực hiện, như kiểu đặt người khác trước chuyện đã rồi, nhưng ngay từ đầu đã nhận mình là người dơ bẩn, ô uế, nên đã cậy dựa vào lòng nhân hậu toàn năng của Thiên Chúa, khi quả quyết : “Ngài có thể làm cho tôi được sạch”.
Khác với chúng ta, cung cách của người phong hủi khi chạy lại và quỳ xuống, cũng như lời anh nài xin : “Nếu Ngài muốn… ” đã không cứng cỏi, phảng phất kiêu căng, nhưng rất dễ thương, và Đức Giêsu đã ân cần đáp trả “những dễ thương”của anh bằng “chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh”.
Khác với chúng ta, người phong hủi đã hy vọng với một đức tin đằm thắm, không ồn ào; đã kiên nhẫn đợi chờ giờ của Thiên Chúa với niềm tin sâu lắng, bền bỉ, khi kính cẩn, dõng dạc tuyên xưng đức tin: “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch”.
Quả thực, vì thấy người phong hủi tin tưởng, yêu mến, khiêm tốn, kiên trì, Đức Giêsu đã đáp lại lời cầu xin của anh: “Nếu Ngài muốn”bằng “Tôi muốn”, và “Ngài có thể làm cho tôi được sạch” bằng “Anh sạch đi!”.
Tết năm nay, giữa giông bão Covid đang kéo về trên đất nước, sau nhiều tháng tương đối lắng đọng, tất cả chúng ta đều muốn một điều là đại dịch Covid 19 bị đẩy lui, tiêu diệt, vì đã hơn một năm, toàn thế giới phải điêu đứng, điên đảo, kinh hãi vì mãnh lực tàn phá khủng khiếp của nó. Hơn hai triệu người chết, trong số đó có nhiều giám mục, linh mục, tu sĩ nam nữ, và người thân yêu của chúng ta, chưa kể rất nhiều thiệt hại trên mọi bình diện tinh thần cũng như vật chất, kinh tế chính trị cũng như y tế, giáo dục, cá nhân cũng như cộng đồng, quốc gia cũng như quốc tế…
Ước muốn của chúng ta chính đáng, vì bảo vệ sự sống là giá trị cao cả, là quà tặng quý báu của Thiên Chúa ban cho nhân loại. Lời cầu xin của chúng ta đẹp lòng Chúa, vì những gì mưu ích cho con người đều đẹp lòng Chúa.
Vì thế, cùng với Hội Thánh, chúng ta cầu xin Chúa trong thánh lễ đầu năm ơn bình an cho mọi người trong năm mới. Xin Chúa xua đuổi Covid ra khỏi đời sống của mọi người, dẹp tan đại dịch khỏi đất người đang sống. Và để đáng được Chúa thương và Chúa muốn, không gì tốt hơn, cần thiết hơn, và đẹp lòng Chúa hơn là bắt chước tâm tình và thái độ của người phong hủi năm xưa trong Tin Mừng, bằng chạy đến với Đức Giêsu và quỳ xuống van xin Người: “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho chúng con được chữa lành; nếu Ngài muốn, Ngài có thể gìn giữ chúng con khỏi nhiễm bệnh; nếu Ngài muốn, Ngài có thể cứu quê hương chúng con và toàn thế giới khỏi mọi hiểm nguy, đe dọa của đại dịch; nếu Ngài muốn, Ngài có thể đổi mới chúng con và toàn thể địa cầu như ý muốn của Ngài, lạy Thiên Chúa toàn năng nhân hậu của chúng con!”.
Jorathe Nắng Tím