TMĐP – Người môn đệ được Đức Giêsu sai vào giữa đời, ở với mọi người để biến đổi lòng người nên tốt hơn, làm cho cuộc đời tươi đẹp, hạnh phúc hơn, và hình ảnh của người môn đệ được Đức Giêsu nêu lên hôm nay, chính là Muối và Ánh Sáng cho muôn dân.
Khi nói với các môn đệ: “Chính anh em là muối cho đời. Nhưng nếu muối mà nhạt đi, thì lấy gì làm cho nó mặn lại được?”, Đức Giêsu công nhận sự cần thiết của muối trong sinh hoạt đời sống, và tầm quan trọng của độ mặn ở muối, vì muối mà không mặn thì không thể giữ được cá thịt tươi tốt, cũng chẳng mang lại hương vị mặn mà cho thức ăn, vì “nó đã thành vô dụng”, và người ta “sẽ quăng ra ngoài cho thiên hạ chà đạp thôi” (Mt 5,13)
Muối đã thế, ánh sáng cũng vậy, nghĩa là ánh sáng phải có công dụng xua đuổi đêm đen, có khả năng phá tan bóng tối, nên ánh sáng không thể trốn tránh bóng tối, không thể sợ hãi đêm đen. Trái lại, ánh sáng phải chiếu sáng, “chiếu giãi trước mặt thiên hạ”, như đèn được “đặt trên đế và soi chiếu cho mọi người trong nhà” (Mt 5,15).
Chọn ánh sáng và muối làm hình ảnh của người môn đệ, Đức Giêsu khẳng định đặc tính chủ động và tích cực dấn thân giữa cuộc đời, bên cạnh mọi người của những ai đi theo Ngài, vì một mục đích rất rõ ràng: để “mọi người thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời” (Mt 5,16).
Vì thế, muối và ánh sáng không mặn, không sáng vì mình; không sáng, không mặn cho lợi ích riêng tư; không sáng, không mặn để bản thân được trọng vọng, ngưỡng mộ, thần tượng, nhưng mặn và sáng để làm chứng Tin Mừng; mặn và sáng để “danh Chúa được cả sáng, Nước Chúa hiển trị, ý Chúa được thể hiện dưới đất cũng như trên trời” như kinh nguyện Đức Giêsu dậy các môn đệ Ngài xin cùng Chúa Cha (x. Mt 6, 9-10).
Nhưng làm thế nào, nói cách khác phải sống thế nào để là muối và ánh sáng trong tay Thiên Chúa, nghĩa là muối làm mặn đời bằng Tin Mừng cứu độ, và ánh sáng chiếu soi đời bằng Lời hằng sống?
Ngôn sứ Isaia cho thấy ánh sáng chúng ta phải trở nên, chính là “chia sẻ cơm bánh cho người đói, rước vào nhà những người nghèo không nơi trú ngụ; thấy ai mình trần thì cho áo che thân, không ngoảnh mặt làm ngơ trước người anh em cốt nhục” và “bấy giờ ánh sáng ngươi sẽ bừng lên như rạng đông… Đức công chính ngươi sẽ mở đường phía trước, vinh quang Đức Chúa bao bọc phía sau ngươi” (Is 58,7-8).
Thánh Phaolô thì khẳng định: “Tôi đã không muốn biết đến chuyện gì khác ngoài Đức Giêsu Kitô, mà là Đức Giêsu Kitô chịu đóng đinh vào thập giá” (1 Cr 2,2).
Khi nói lên điều này, thánh tông đồ dân ngoại muốn nói với chúng ta: Đức Giêsu Kitô chịu đóng đinh, chínhlà ánh sáng, và muối chúng ta phải trở nên, vì qua Thánh Giá,Thiên Chúa đã làm chứng tình yêu vô cùng và đến cùng của Ngài dành cho nhân loại; ở khổ đau, ô nhục của Thánh Giá, Thiên Chúa đã tỏ hết trái tim bao dung, thương xót của Ngài đối với nhân loại tội lỗi, nên những ai muốn đi theo làm môn đệ Ngài đều phải “bỏ mình, vác thập giá mình mà đi theo”, bởi chỉ tình yêu tìm được nơi Thánh Giá Đức Giêsu mới ướp mặn được trần gian nhạt nhẽo; chỉ lòng thương xót của Thánh Giá Đức Giêsu mới mang lại hương vị mặn mà cho đời sống con người; chỉ ơn cứu độ từ Thánh Giá Đức Giêsu mới là ánh sáng xua đuổi bóng tối tử thần, phá tan quyền lực thống trị của hoả ngục, và làm cho tội nhân được biến đổi thành con cái ánh sáng của Thiên Chúa.
Như Đức Giêsu, người môn đệ là ánh sáng và muối cho thế gian cũng phải yêu thương thế gian đến chết cho thế gian; cũng phải hy sinh đóng đinh đời mình vào Thánh Giá Đức Giêsu vì hạnh phúc đời đời của người đời như Ngài, bởi không yêu thương bằng “một tình yêu cao cả là chết cho người mình yêu thương” (x. Ga 15,13), như Chúa dạy, người Kitô hữu không thể trở nên muối mặn “hảo hạng”, đèn sáng “lung linh, rực rỡ” trước mặt thiên hạ, để họ thấy những việc làm tốt đẹp của Muối và Ánh sáng là “yêu thương như Thiên Chúa yêu thương”, mà tôn vinh Chúa Cha, Đấng ngự trên trời, “từ bi và nhân hậu, chậm bất bình, và giàu tình thương” với mọi người (Tv 102,8).
Jorathe Nắng Tím