Connect with us

Hi, what are you looking for?

Mùa Chay

YÊN LẶNG THƯƠNG XÓT CỦA THÁNH GIÁ | Suy Niệm Tin Mừng Thứ Sáu Tuần Thánh, Năm A

TMĐP- Hy Lễ Thánh Giá của Đức Giêsu, Đấng đã thinh lặng chịu sỉ nhục, chịu đánh đòn, chịu đội mão gai, chịu lên án, chịu đóng đinh, và chịu chết để đi đến cùng lòng thương xót của trái tim Đấng Cứu Độ.          

Đau khổ mà còn khóc được, đau đớn mà còn rên la được, thì vẫn còn là đau đớn, đau khổ phần nào có thể hiểu được, nhưng khi không còn có thể khóc, không còn có thể kêu la, không còn có thể kể lể, nhưng toàn thân tê dại, chết trân, bất động, “đứng hình”, và chỉ còn lại yên lặng sâu thăm thẳm, thì  đau đớn, đau khổ dưòng như đã vượt xa ngưỡng của sức người có hạn.

Các bài đọc phụng vụ của thứ sáu tuần thánh như đang đưa  tâm hồn chúng ta vào bầu khí thinh lặng của lòng thương xót, ở đó chúng ta được mời gọi chiêm ngắm Đức Giêsu, người tôi tớ đau khổ của Thiên Chúa Giavê, Thiên Chúa bị loài người nguyền rủa, xỉ nhục, tra tấn, vị Thượng tế vâng phục  trải qua nhiều đau khổ vì tội lỗi của dân, Đấng Cứu Độ bị khai trừ, loại bỏ  khỏi xã hội loài người và chịu đóng đinh như  tội phạm nguy hiểm.

Không yên lặng sao được, vì còn lời nào để nói trước người tôi trung của Thiên Chúa: “mặt mày tan nát chẳng ra người, không còn dáng vẻ người ta nữa” (Is 52,14), “Người chẳng còn oai phong đáng chúng ta ngắm nhìn, dung mạo chẳng còn gì khiến chúng ta ưa thích” (Is 53, 2), nên  chúng ta chỉ còn biết sửng sốt, yên lặng đứng nhìn.

Không yên lặng sao được trước vị Thượng Tế thánh thiện và tuyệt đối  vâng phục, nhưng dường như bị Thiên Chúa bỏ rơi (x.Mt 27,46), và phải chịu vô vàn đau khổ để chuộc tội cho dân (x. Dt 5,7-9).

Không yên lặng sao được trước  người tử tội  hoàn toàn trong sạch và vô tội bị quy chụp đủ thứ tội, nào là xúi dân làm loạn, lộng ngôn, phạm thượng, chống lại Lề Luật, lại còn bị cáo buộc âm mưu phá bỏ Đền Thờ  của Thiên Chúa.

Không yên lặng sao được khi bất công nghiền nát người công chính, bạo lực bức tử kẻ hiền lương, và Con Thiên Chúa tuyệt đối thánh thiện bị bàn tay con người tội lỗi đóng đinh vào thập giá.

Tuy thế, những lý do trên chưa đủ mạnh để chúng ta hoàn toàn yên lặng khi đứng trước Thánh Giá và thờ lạy Đức Giêsu chịu đóng đinh; những lý do ấy  cũng chưa đủ  thuyết phục để “làm cho muôn dân phải sững sờ, và vua chúa phải câm miệng” (Is 52,15), nhưng điều chưa ai thấy bao giờ, chưa người nào trên đời thấu hiểu mới là lý do của những sững sờ, yên lặng ở chúng ta và mọi người, điều ấy chính là sự thinh lặng của Đức Giêsu trên đường khổ nạn và trên Thánh Giá.

Như ngôn sứ Isaia đã  báo trước: “Chính người đã mang lấy những bệnh tật của chúng ta, đã gánh chịu những đau khổ của chúng ta, còn chúng ta, chúng ta lại tưởng người bị phạt, bị Thiên Chúa giáng họa, phải nhục nhã ê chề… Bị ngược đãi, người cam chịu, chẳng mở miệng kêu ca; như chiên bị đem đi làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông, người chẳng hề mở miệng” (Is 53,4.7), Đức Giêsu, suốt thời gian bị tra khảo trước Thượng Tế Caipha và Philatô với những vu cáo, buộc tội và lên án hồ đồ, không chứng cớ đã không mở miệng đối chất, cãi vả, minh oan, nhưng yên lặng, trừ một vài lần vắn tắt lên tiếng khẳng định: Ngài không lén lút nhưng công khai giảng dạy (x. Ga 18,20-21), nếu Ngài nói đúng, sao lại đánh Ngài (Ga 18,23), Ngài nhận mình là vua, nhưng vương quốc của Ngài không thuộc về thế gian, và Ngài “đến để làm chứng cho sự thật và ai đứng về phiá sự thật thì nghe tiếng Ngài” (x. Ga 18,33-37).

Trên đường vác Thánh Gía đế nơi hành quyết, Đức Giêsu cũng yên lặng, không oán trách, than van dù chung quanh, đám đông hiếu kỳ  thị phi, đàm tiếu, thách thức Ngài, trừ một lần Ngài dừng lại  an ủi chị em phụ nữ thành Giêrusalem khóc thương Ngài (x. Lc 23,28).

Sự yên lặng của Đức Giêsu trên đường Thánh Giá mỗi lúc một sâu lắng hơn cho đến khi chịu đóng đinh vào Thánh Gía, thì hầu như Ngài không nói lời nào nữa, ngoài những lời an ủi, tha tội và hứa ban hạnh phúc Nước Trời, trong khi các thủ lãnh buông lời cười nhạo, và lính tráng nhục mạ, chế giễu (x  Lc 23,35-36).

Chính trong thinh lặng cam chịu mọi hình phạt dành cho tội nhân, Đức Giêsu đã nói lên lời an ủi thân mẫu và môn đệ Ngài thương mến (x. Ga 19,26-27); chính nhờ  thinh lặng cầu nguyện, Đức Giêsu đã thốt lên lời nài xin Chúa Cha tha tội cho những kẻ làm khổ Ngài (x. Lc 23,34); chính ở thinh lặng chuộc tội, Đức Giêsu đã hứa với người gian phi cùng chịu đóng đinh bên phải Ngài: “Tôi bảo thật anh, ngay hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng” (Lc 23,43).

Tóm lại, trong thinh lặng, Đức Giêsu đã bày tỏ lòng tình yêu vô cùng và đến cùng của Ngài đối với tội nhân; trong yên lặng, Con Thiên Chúa đã ôm hết nhân loại vào  lòng thương xótcủa Ngài; trong thinh lặng, Đức Giêsu đã thể hiện trái tim từ mẫu của Thiên Chúa.

Sống thinh lặng với Đức Giêsu chịu đóng đinh trên Thánh Giá trong ngày thứ sáu tuần thánh, chúng ta dâng Chúa tâm hồn sầu đau, đôi mắt mòn mỏi, thân hình  tiều tuỵ, hoàn cảnh ngặt nghèo, bước đường cùng khốn, cả những lời độc địa, điêu ngoa,  những điều khủng khiếp, kinh sợ của những kẻ toa rập chống phá, và mưu toan lấy mạng sống chúng ta, để tất cả được trở nên của lễ hiệp dâng trong Hy Lễ Thánh Giá của Đức Giêsu, Đấng đã thinh lặng chịu sỉ nhục, thinh lặng chịu đánh đòn, thinh lặng chịu đội mão gai, thinh lặng chịu lên án, thinh lặng chịu đóng đinh, thinh lặng chịu chết để đi đến cùng lòng thương xót của trái tim Đấng Cứu Độ.

Jorathe Nắng Tím     

 

 

 

 

Bài viết liên quan

Mùa Phục Sinh

TMĐP- Xin cho chúng con “biết đặt niềm tin và hy vọng vào Chúa” trên mọi nẻo đường, vì bất cứ ở đâu, và...

Cảm thức

TMĐP- Hình ảnh Mẹ Việt Nam, cũng là hình ảnh người phụ nữ một đời chỉ biết hết mình, hết tình Hy Sinh: hy...

Giáo hội

TMĐP- Bài viết sẽ giúp quý Bạn cũng nhận ra sự khác biệt giữa danh hiệu “Mẹ Đức Giêsu Thiên Chúa làm người” theo...

Giáo hội

TMĐP- Chiến thuật “Đánh lận con đen”. Vừa ở trong, vừa ở ngoài, nghĩa là tuyên bố ở trong Hội Thánh, nhưng không tuân...