Connect with us

Hi, what are you looking for?

Mùa Thường Niên

ĐIÊN RỒ VÀ KHÔNG TƯỞNG? | Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật XXIII Năm C

TMĐP- Xin Chúa ban cho chúng con ơn khôn ngoan của Chúa Thánh Thần để đức tin chúng con không dựa vào lẽ khôn ngoan người phàm, nhưng dựa vào quyền năng Thiên Chúa (1 Cr 1, 5) để chúng con được vui hưởng lòng nhân hậu của Chúa là Thiên Chúa chúng con (Tv 89, 17).

Đám đông hôm ấy sau khi nghe Đức Giêsu nói: “Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được” (Lc 14, 26) chắc chắn đã có nhiều người giật mình vì những lời khó nghe của Đức Giêsu và xầm xì, kháo láo với nhau khi cho điều Ngài nói, điều kiện Ngài đòi hỏi đối với những ai muốn đi theo làm môn đệ Ngài là điên rồ và không tưởng.

Điên rồ vì trái ngược với điều răn thứ tư Thiên Chúa truyền: “Ngươi phải thờ cha kính mẹ” (Mt 19,19); “kẻ làm con, hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều phải đạo. Hãy tôn kính cha mẹ … để ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này” (Ep 6, 1-2) ; không tưởng vì ai có thể thực hiện được đòi hỏi qúa khó khăn, gắt gao và quyết liệt là từ bỏ mọi người thân yêu, và  giũ bỏ mọi sự thuộc về mình để đi theo Đức Giêsu.

Mặc cho nhiều người cho là điên rồ và không tưởng, Đức Giêsu vẫn không thay đổi điều kiện phải từ bỏ cha mẹ, anh chị em và mạng sống, lại còn nhấn mạnh: “Ai không vác thập gía mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được” (Lc 14,24).

Ngài đã nói như Đấng có quyền, như thầy dạy sự khôn ngoan của Thiên Chúa, sự khôn ngoan mà loài người không thể hiểu thấu, vì “nào có ai biết được ý định của Thiên Chúa? Nào có ai hiểu được Đức Chúa muốn điều chi? (Kn 9, 13), bởi loài người là loài phải chết, “tư tưởng không sâu, lý luận không vững” (Kn 9, 14).

Vì thế, đòi hỏi phải từ bỏ tất cả và vác thập giá mình để đi theo làm môn đệ Đức Giêsu đối với thế gian là điên rồ và không tưởng, cũng như việc “rao giảng một Đấng Kitô chịu đóng đinh, điều mà người Do Thái coi là ô nhục, không thể chấp nhận và dân ngoại cho là  điên rồ. Nhưng đối với những ai được Thiên Chúa kêu gọi, dù là Do Thái hay Hy Lạp, Đấng ấy chính là Đức Kitô, sức mạnh và sự khôn ngoan của Thiên Chúa” (1 Cr 1,23-25).

Tuy thế, Đức Giêsu không làm áp lực trên ai, cũng không bắt buộc, khống chế  người nào phải đi theo Ngài, nhưng tôn trọng tự do và quyền chọn lựa, quyết định của mỗi người khi khuyên chúng ta phải suy nghĩ, bàn bạc cẩn thận, kỹ lưỡng, kẻo như người “muốn xây một cây tháp, mà trước tiên không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có đủ để hoàn thành không? Kẻo lỡ ra, đăt móng rồi mà không có khả năng làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chê cười mà bảo: “Anh ta đã khởi công xây, mà chẳng có sức làm cho xong việc” (Lc 14, 28-30).

Tin Mừng đã làm chứng: có rất nhiều người được Ngài mời gọi, nhưng đã không chấp nhận đi theo làm môn đệ Ngài, lại có những người đã đi theo, nhưng bỏ Ngài sau đó, vì không tin, không hiểu nổi những điều Ngài nói, không đáp ứng được những điều kiện Ngài đòi hỏi, như Tin Mừng Gioan đã kể lại: sau khi “nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa”, “Đức Giêsu hỏi Nhóm Mười Hai: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?” (Ga 6, 66).

Quả thực không dễ chút nào để sống sự khôn ngoan của Thiên Chúa, cũng như rất cam go để lựa chọn giữa thánh ý Thiên Chúa và thực tại, giữa đòi hỏi quyết liệt ở người môn đệ Đức Giêsu và hoàn cảnh thực tế. Vì thế mà người môn đệ chỉ còn biết như Đức Maria trong buổi sáng Truyền Tin khiêm hạ cậy dựa với niềm tin yêu vào ơn của Chúa Thánh Thần, Đấng sẽ làm cho mọi sự tưởng như không thể trở thành có thể, vì “đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được” (Lc 1,37). Và một khi dám liều lĩnh đón nhận sự khôn ngoan của Thiên Chúa và chọn Chúa, người môn đệ sẽ được nhận về  cho mình tất cả và trọn vẹn những gì mình đã sẵn sàng cho đi, từ bỏ vì Nước Trời, như Đức Giêsu đã hứa: “Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà, bỏ vợ, anh em, cha mẹ,  hay con cái, vì Nước Thiên Chúa, mà lại không được gấp bội ở đời này và sự sống vĩnh cửu đời sau” (Lc 18,29-30), khi trả lời câu hỏi của Phêrô: “Thưa Thầy, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì?” (Mt 19, 27).

Nhưng cũng chính Phêrô, người môn đệ bồng bột, năng nổ nhưng cương quyết và khiêm tốn đã thưa với Đức Giêsu, khi nhận ra sư khôn ngoan của Thiên Chúa ở Thầy mình: “Bỏ Thầy chúng con biết đến với ai? Thầy mới có  những lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa”(Ga 6, 68-69).

Xin Chúa ban cho chúng con ơn khôn ngoan của Chúa Thánh Thần để đức tin chúng con “không dựa vào lẽ khôn ngoan người phàm, nhưng dựa vào quyền năng Thiên Chúa ” (1 Cr 1, 5) để “chúng con được vui hưởng lòng nhân hậu của Chúa là Thiên Chúa chúng con” (Tv 89, 17).

Jorathe Nắng Tím  

 

Bài viết liên quan

Mùa Phục Sinh

TMĐP- Xin cho chúng con “biết đặt niềm tin và hy vọng vào Chúa” trên mọi nẻo đường, vì bất cứ ở đâu, và...

Cảm thức

TMĐP- Hình ảnh Mẹ Việt Nam, cũng là hình ảnh người phụ nữ một đời chỉ biết hết mình, hết tình Hy Sinh: hy...

Giáo hội

TMĐP- Bài viết sẽ giúp quý Bạn cũng nhận ra sự khác biệt giữa danh hiệu “Mẹ Đức Giêsu Thiên Chúa làm người” theo...

Giáo hội

TMĐP- Chiến thuật “Đánh lận con đen”. Vừa ở trong, vừa ở ngoài, nghĩa là tuyên bố ở trong Hội Thánh, nhưng không tuân...